Em à, Anh không khéo ăn nói, cũng không giỏi làm văn thơ...Và vì thế anh sẽ kể cho em một thí dụ: " Nếu như anh yêu em và em cũng yêu anh...thì sao nhỉ? " Thì anh sẽ không còn phải lấp ló theo từng bước ở phía sau, mà sẽ sánh cùng em tay trong tay... Và anh là nơi em luôn nép vào mỗi khi bất ngờ một cơn gió... Tiếng gió vi vu, tiếng mưa tí tách...chan hòa tiếng hát khe khẽ của em mỗi khi anh và em trú mưa... Rồi mỗi đêm...anh chuyện trò cùng em sau những dòng tin nhắn...đến lúc em ngủ say...em là điều đầu tiên anh nghĩ đến vào ban mai và là cuối cùng khi đêm đã về khuya...."Ngủ ngon nhá em" đã trở thành thói quen của anh từ khi nào ấy nhỉ ^ ^. Và rồi sau nữa.... Những lúc dỗi hờn, anh biết rằng em rất yêu anh, và anh cũng rất yêu em.... Cùng nhau vượt bao khó khăn, để tìm đến hạnh phúc thực sự...